Hơn ai hết, ông thấu hiểu được sự hy sinh không thể nói hết bằng lời, cũng không có thước đo nào đong đếm cho đủ về lòng biết ơn những “chiến binh” áo blouse trắng. Những hình ảnh và tình cảm xúc động ấy, được gửi gắm vào bài thơ “Trong tâm dịch COVID” do ông cảm tác trong một đêm không ngủ.
TRONG TÂM DỊCH COVID
Tổ quốc gọi, chúng tôi vào tâm dịch
Hăng hái lên đường dẫu biết lắm gian nan
Một khi COVID dịch đã lan tràn
Vì quê hương, toàn dân cùng gắng sức
Là chiến sĩ ngành y không ngại gì khổ cực
Đã bốn đợt rồi! Bảo hộ kín toàn thân
Vệ sinh cá nhân, ăn uống những khi cần
Đều thật khó vì trên người như “phi công vũ trụ”
Bệnh nhân đông, cấp cứu không kịp thở
Tất bật suốt ngày rồi lại trực đêm
Kiệt sức sõng soài lại gắng đứng lên
Đồng đội tự chăm nhau như anh em thân thiết!
Mỗi đêm về lại nhớ con da diết
Qua online nước mắt lệ nhòa
Vì mọi người, mẹ phải tạm xa
Con ngoan nhé hiểu cho lòng mẹ!
Cha mất rồi mà con không thể
Về chịu tang ơn nghĩa sinh thành
Kiếp con người sao nhỏ bé mong manh
Tha lỗi cho con, cha ơi… nghẹn đắng!
Mong ngày mai sau mưa trời lại nắng
Sài Gòn lại cười ôm trọn tình thân
Ngành Y tiên phong khi Tổ quốc cần
Diệt COVID như ngày xưa cha ông mình dẹp giặc
Rồi chúng ta sẽ là người chiến thắng
Vaccine phòng ngừa, quyết sách 5K
Nồng ấm tình người tình đồng đội thiết tha
Chúng ta được về nhà với nụ cười chiến thắng!
Sao yêu quá những chiến binh thầm lặng
Từng phút từng giờ giữa sống chết bủa vây
Mang lại màu xanh hạnh phúc sum vầy
Cho Tổ quốc bình yên một ngày không xa nữa.
(Sài Gòn, ngày 31 tháng 7 năm 2021, giữa tâm dịch COVID -19)
Tác giả: GS.TS.BS NGUYỄN ĐỨC CÔNG
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn